1 00:00:00,480 --> 00:00:03,820 NGUYÊN TÁC: HYUUGA NATSU 2 00:00:05,000 --> 00:00:11,074 Do you want subtitles for any video? -=[ ai.OpenSubtitles.com ]=- 3 00:01:31,240 --> 00:01:32,410 TÁC PHẨM NÀY LÀ HƯ CẤU, TẤT CẢ TÊN NHÂN VẬT, TỔ CHỨC ĐỀU LÀ SẢN PHẨM TƯỞNG TƯỢNG. 4 00:01:32,490 --> 00:01:33,910 NGOÀI RA, CÂU CHUYỆN KHÔNG LIÊN QUAN TỚI CÁC SỰ KIỆN VÀ SỰ VIỆC NGOÀI ĐỜI THỰC. 5 00:01:49,800 --> 00:01:52,800 Nhâm Thị đại nhân, ngài đang làm gì vậy? 6 00:01:54,050 --> 00:01:55,970 Không! Không phải như ngươi nghĩ đâu! 7 00:01:59,850 --> 00:02:02,350 Nhâm Thị đại nhân, mặt ngài... 8 00:02:03,610 --> 00:02:06,270 Không có gì nghiêm trọng đâu, vết xước nhẹ thôi. 9 00:02:08,400 --> 00:02:09,950 Để nô tì xem cho ngài. 10 00:02:16,790 --> 00:02:18,120 Nô tì xin phép. 11 00:02:24,540 --> 00:02:26,670 Đường khâu vụng quá. 12 00:02:27,300 --> 00:02:30,880 Mình muốn khâu lại luôn nhưng tay mỏi quá rồi. 13 00:02:33,260 --> 00:02:34,550 Đại nhân đi tiên phong à? 14 00:02:35,140 --> 00:02:37,930 Ta cũng đâu thể cứ an vị ở chốn an toàn rồi quan sát. 15 00:02:38,470 --> 00:02:41,980 Với địa vị của đại nhân thì làm vậy cũng đâu có sao. 16 00:02:42,060 --> 00:02:45,310 Miễn đại nhân đừng cất công lao vào chỗ nguy hiểm là được. 17 00:02:45,400 --> 00:02:48,570 Đại nhân mà bị thương thì người xung quanh cũng khốn đốn theo. 18 00:02:50,070 --> 00:02:51,030 Đúng vậy ha. 19 00:02:52,070 --> 00:02:54,280 Ta cũng đâu có muốn bị thương. 20 00:02:57,530 --> 00:02:59,120 Làm gì có ai muốn đâu ạ. 21 00:03:04,790 --> 00:03:07,250 Chỉ là ta đã chấp nhận một thỉnh cầu lạ lùng. 22 00:03:10,590 --> 00:03:13,680 Ngươi và Lâu Lan thân nhau lắm nhỉ? 23 00:03:17,510 --> 00:03:18,890 Hai ngươi là bạn phải không? 24 00:03:20,810 --> 00:03:23,890 Nô tì cũng không biết nữa. 25 00:03:25,190 --> 00:03:26,150 Bạn sao? 26 00:03:27,190 --> 00:03:32,400 Quả thực mình cũng thấy mối quan hệ của tụi mình gần như vậy. 27 00:03:33,110 --> 00:03:35,660 Dành thời gian nói chuyện với Lâu Lan... 28 00:03:36,950 --> 00:03:38,990 Với Tử Thuý và Tiểu Lan 29 00:03:39,080 --> 00:03:40,540 cũng khá vui. 30 00:03:42,410 --> 00:03:46,000 Mặc dù mình không rõ Tử Thuý cảm thấy thế nào. 31 00:03:48,040 --> 00:03:51,880 Cô ấy thực sự rất khó hiểu. 32 00:03:54,050 --> 00:03:55,380 Ta cũng thấy vậy. 33 00:04:00,510 --> 00:04:02,770 Mọi sự cứ vậy mà kết thúc dù ta chưa hiểu gì. 34 00:04:03,980 --> 00:04:05,270 Vậy ạ. 35 00:04:06,190 --> 00:04:08,770 Cũng phải, Tử Thuý mà... 36 00:04:10,480 --> 00:04:12,280 Phần còn lại giao cho cậu đó. 37 00:04:13,900 --> 00:04:15,490 Việc duy nhất mình có thể làm 38 00:04:16,200 --> 00:04:19,120 là lo liệu những việc cô ấy đã giao phó cho mình. 39 00:04:19,950 --> 00:04:20,950 Chỉ vậy thôi. 40 00:04:25,620 --> 00:04:26,540 Xong rồi ạ. 41 00:04:27,750 --> 00:04:28,670 Cảm ơn ngươi. 42 00:04:28,750 --> 00:04:32,210 Trông sắc mặt đại nhân kém quá. Ngài nên nghỉ ngơi đi. 43 00:04:32,300 --> 00:04:34,420 Ừ. Ta cũng đang buồn ngủ quá. 44 00:04:34,510 --> 00:04:36,800 Xin đại nhân đừng ngủ ở đây chứ. 45 00:04:36,880 --> 00:04:38,930 Sao lại không được? Ta mệt rồi. 46 00:04:39,010 --> 00:04:40,680 Còn phải hỏi sao ạ. 47 00:04:41,260 --> 00:04:43,100 Đây là nơi ô uế mà. 48 00:04:43,180 --> 00:04:44,180 Ta biết. 49 00:04:45,270 --> 00:04:46,640 Nếu vậy thì... 50 00:04:54,650 --> 00:04:56,320 Tay ngài ấy... 51 00:04:56,400 --> 00:04:58,030 lạnh quá. 52 00:04:58,740 --> 00:05:01,410 Vậy thì tại sao ngươi lại ở đây? 53 00:05:02,580 --> 00:05:05,330 Người như nô tì cũng biết thương xót trẻ nhỏ chứ. 54 00:05:05,410 --> 00:05:08,710 Vậy à? Chẳng phải người thầy truyền nghề cho ngươi 55 00:05:08,790 --> 00:05:11,040 đã cấm ngươi chạm vào tử thi sao? 56 00:05:12,130 --> 00:05:13,960 Nhớ cả chuyện đó luôn hả? 57 00:05:14,050 --> 00:05:18,800 Ấy vậy mà ngươi nán lại đây lâu như vậy. 58 00:05:18,880 --> 00:05:20,890 Ai cần ngài ấy nhạy bén lúc này đâu chứ. 59 00:05:23,510 --> 00:05:26,140 Mình nên kiếm cớ gì đây? 60 00:05:28,230 --> 00:05:29,600 Vết thương này là sao? 61 00:05:29,690 --> 00:05:31,940 Có một kẻ vô lại. 62 00:05:32,980 --> 00:05:34,190 Ngươi bị mạo phạm sao? 63 00:05:34,270 --> 00:05:35,940 Là nữ nhân ạ. 64 00:05:36,030 --> 00:05:40,410 Tên này bị gì vậy? Sao cứ phải tọc mạch chuyện trinh tiết của người khác chứ? 65 00:05:42,070 --> 00:05:43,910 Sẽ không để lại sẹo chứ? 66 00:05:44,740 --> 00:05:46,490 Cỡ này thì sẽ nhanh mờ đi thôi ạ. 67 00:05:47,370 --> 00:05:48,660 Đừng để lưu lại sẹo. 68 00:05:49,460 --> 00:05:52,880 Nô tì nói với đại nhân lời đó được không? 69 00:05:54,710 --> 00:05:56,590 Ta là nam nhân nên không sao. 70 00:05:57,210 --> 00:05:59,920 Nhâm Thị đại nhân, riêng ngài thì khác. 71 00:06:00,010 --> 00:06:01,550 Ta không quan tâm. 72 00:06:01,630 --> 00:06:03,600 Vậy thì nô tì cũng thế. 73 00:06:03,680 --> 00:06:05,760 Nếu chỉ vì một vết sẹo mà bị mất giá thì 74 00:06:06,350 --> 00:06:07,680 nô tì vốn chẳng có giá trị gì. 75 00:06:13,190 --> 00:06:14,020 Này. 76 00:06:15,110 --> 00:06:16,020 Ta sẽ 77 00:06:17,070 --> 00:06:19,860 đánh mất giá trị chỉ vì một vết xước sao? 78 00:06:21,070 --> 00:06:22,860 Ngoài khuôn mặt, ta chẳng có gì nữa hả? 79 00:06:28,040 --> 00:06:29,160 Trái lại, 80 00:06:29,750 --> 00:06:32,920 có thêm ít sẹo có khi lại hợp với ngài hơn đó. 81 00:06:33,750 --> 00:06:36,040 Nhâm Thị đại nhân quá đẹp. 82 00:06:36,670 --> 00:06:39,050 Đẹp đến mức khiến mọi người xung quanh ngây ngất, 83 00:06:39,130 --> 00:06:41,340 chỉ tập trung vào ngoại hình của ngài ấy. 84 00:06:41,930 --> 00:06:46,180 Nhưng con người thật của ngài ấy không bóng bẩy như vẻ bề ngoài. 85 00:06:46,260 --> 00:06:47,720 Nó chân thật hơn nhiều. 86 00:06:48,430 --> 00:06:52,600 Có lẽ điều đó có giá trị hơn nhiều so với ngoại hình. 87 00:06:54,440 --> 00:06:57,110 Trông ngài còn tuấn tú hơn lúc trước nữa. 88 00:07:08,330 --> 00:07:09,790 Đại nhân sao vậy? 89 00:07:09,870 --> 00:07:12,870 Ta đã phải cố kiềm chế bản thân vì đang trong hoàn cảnh này. 90 00:07:14,080 --> 00:07:16,920 Nô tì đã bảo nếu buồn ngủ, đại nhân nên... 91 00:07:19,590 --> 00:07:21,840 Ta cứ nghĩ mình có thể giữ được bình tĩnh. 92 00:07:22,840 --> 00:07:25,300 - Dạ? - Nhưng hoá ra 93 00:07:25,390 --> 00:07:27,010 ta chịu đựng giỏi hơn mình tưởng. 94 00:07:29,060 --> 00:07:30,680 Tình thế này là sao? 95 00:07:31,350 --> 00:07:35,060 Nhâm Thị đại nhân, quả thực ngài nên nghỉ ngơi đi thì hơn. 96 00:07:35,150 --> 00:07:36,400 Ta vẫn còn trụ được. 97 00:07:36,480 --> 00:07:38,150 Vậy nô tì đi lấy thuốc giảm đau... 98 00:07:38,230 --> 00:07:40,650 Ta có thể trụ được thêm 30 phút nữa. 99 00:07:40,730 --> 00:07:42,570 Ba mươi phút để làm gì ạ? 100 00:07:43,900 --> 00:07:46,030 Mặt trông mệt thế rồi mà còn lảm nhảm gì vậy chứ? 101 00:07:49,620 --> 00:07:50,870 Mình không thể. 102 00:07:54,120 --> 00:07:55,250 Vừa có tiếng gì vậy? 103 00:07:58,880 --> 00:07:59,840 Này! 104 00:08:03,050 --> 00:08:04,050 Không phải! 105 00:08:08,090 --> 00:08:09,390 Cũng không phải! 106 00:08:21,110 --> 00:08:21,980 Là dược liệu. 107 00:08:22,860 --> 00:08:25,950 Tử Thuý đã gọi đó là dược, không phải độc. 108 00:08:26,030 --> 00:08:29,620 Loại dược khiến người ta chết đi một lần rồi sống lại, 109 00:08:30,280 --> 00:08:32,040 "thuốc cải tử hoàn sinh". 110 00:08:42,500 --> 00:08:43,340 Nó còn sống sao? 111 00:08:43,920 --> 00:08:47,130 Nhâm Thị đại nhân! Nhờ ngài cho chuẩn bị nước nóng! 112 00:08:47,220 --> 00:08:50,720 Thêm ít đồ ấm nữa! Quần áo, đồ ăn, bất cứ thứ gì! 113 00:08:51,760 --> 00:08:54,850 Không biết ngài Nhâm Thị sẽ làm gì với mấy đứa trẻ còn sống. 114 00:08:55,430 --> 00:08:58,690 Dù vậy, đây là lý do mình được đưa đến đây. 115 00:09:00,100 --> 00:09:01,810 Những kẻ đã chết một lần. 116 00:09:01,900 --> 00:09:06,030 Vậy là đại nhân sẽ tha mạng cho những kẻ "đã chết" phải không ạ? 117 00:09:07,700 --> 00:09:09,160 Có vẻ mình bị một con cáo đánh lừa rồi. 118 00:09:09,240 --> 00:09:11,990 - Nhâm Thị đại nhân! - Rồi. Ta biết rồi. 119 00:09:19,040 --> 00:09:21,670 Người đâu! Mau mang xô nước nóng lại đây! Cả chăn nữa! 120 00:09:22,290 --> 00:09:24,300 - Chuẩn bị cả đồ uống ấm nóng nữa! - Vâng 121 00:09:27,760 --> 00:09:28,590 Nhâm Thị đại nhân! 122 00:09:36,020 --> 00:09:38,730 Xin hãy cử thêm người đến! Có Thuý Linh thì càng tốt! 123 00:09:38,810 --> 00:09:41,400 - Cao Thuận, làm đi. - Tuân lệnh. 124 00:09:55,080 --> 00:09:56,790 Ta bảo họ để đồ ở đây. 125 00:09:56,870 --> 00:09:58,370 Đa tạ đại nhân. 126 00:10:01,000 --> 00:10:03,130 Hai ta sẽ tiếp tục chuyện ban nãy sau nhé? 127 00:10:04,500 --> 00:10:05,420 Vâng, được rồi. 128 00:10:15,930 --> 00:10:16,810 Thuý Linh. 129 00:10:18,810 --> 00:10:20,310 Lũ trẻ đã sống lại rồi. 130 00:10:23,650 --> 00:10:24,650 Này! 131 00:10:46,500 --> 00:10:49,050 Đúng là khởi đầu tốt lành cho năm mới nhỉ? 132 00:10:49,760 --> 00:10:52,380 Nghe đâu sắp có lễ ra mắt Thái tử nhỉ? 133 00:10:52,470 --> 00:10:53,680 Có vẻ là vậy. 134 00:10:53,760 --> 00:10:57,640 Trong không khí hân hoan ăn mừng, quan khách cũng chi mạnh tay hơn. 135 00:10:57,720 --> 00:11:00,270 Bà bà đang miệt mài đếm tiền mãn nguyện lắm. 136 00:11:04,730 --> 00:11:10,150 Ngọc Diệp Phi, chủ nhân cũ của Miêu Miêu đã được sắc phong làm Hoàng hậu. 137 00:11:23,080 --> 00:11:24,460 Việc lâm bồn đã diễn ra suôn sẻ. 138 00:11:25,120 --> 00:11:28,960 Ông già không quay về phố đèn đỏ nữa mà quyết định ở lại trong cung. 139 00:11:29,550 --> 00:11:33,510 Ông ấy vốn bị trục xuất khỏi cung vì những lý do vô lý. 140 00:11:33,590 --> 00:11:35,970 Song y thuật lại vô cùng uyên thâm. 141 00:11:36,050 --> 00:11:38,890 Hiển nhiên họ không muốn để ông ấy đi. 142 00:11:42,600 --> 00:11:44,850 Kể từ lần đó, tôi chưa gặp lại ngài Nhâm Thị. 143 00:11:45,440 --> 00:11:49,270 Có lẽ ngài ấy đang bận rộn giải quyết vụ Tử gia cùng các việc thường ngày khác. 144 00:11:51,610 --> 00:11:53,690 Cũng có thể coi đó là tin tốt. 145 00:11:54,990 --> 00:11:58,320 Nhưng vậy cũng có nghĩa là hậu cung không còn cần đến mình nữa. 146 00:12:00,160 --> 00:12:03,830 Dù sao công việc ở phố đèn đỏ cũng bận rộn. 147 00:12:03,910 --> 00:12:07,380 Chỗ dược liệu mà ông già tích trữ đã hết từ lâu. 148 00:12:07,460 --> 00:12:10,000 Này, đồ mặt tàn nhang! Cho em đồ ăn với! 149 00:12:10,090 --> 00:12:12,000 Đừng có chạy khắp nơi nữa. 150 00:12:12,090 --> 00:12:14,300 Mới đây còn nằm liệt giường kìa, nhớ không? 151 00:12:14,380 --> 00:12:16,220 Giờ em không sao rồi! 152 00:12:16,300 --> 00:12:19,100 Cả năm đứa nhỏ sau đó đều sống lại. 153 00:12:20,180 --> 00:12:23,350 Nó là đứa sống lại sau cùng. 154 00:12:24,980 --> 00:12:27,350 Thuốc vẫn đang trong quá trình thử nghiệm. 155 00:12:28,060 --> 00:12:31,480 Nói thật thì tôi muốn đợi đến khi chứng minh được công hiệu của nó. 156 00:12:32,440 --> 00:12:35,740 Đứa nhỏ cuối cùng, Hưởng Vu, đã mất ký ức 157 00:12:35,820 --> 00:12:37,990 và bị liệt nhẹ nửa bên người. 158 00:12:38,870 --> 00:12:43,580 Dù vậy, sống lại được từ trạng thái đó vốn đã là một phép màu. 159 00:12:44,660 --> 00:12:48,540 Những đứa trẻ khác đều được ban cho cái tên mới và được sống tiếp. 160 00:12:49,380 --> 00:12:53,840 Không biết tại sao nhưng bốn đứa nhỏ tỉnh lại sớm hơn 161 00:12:53,920 --> 00:12:56,220 đã được A Đa nương nương, 162 00:12:56,300 --> 00:12:58,430 vốn là cựu phi tần thượng cấp, đón về. 163 00:12:59,680 --> 00:13:01,220 Cả Thuý Linh cũng vậy. 164 00:13:03,060 --> 00:13:05,810 Mặc dù đã gây ra nhiều sóng gió trong hậu cung, 165 00:13:05,890 --> 00:13:08,900 trường hợp của cô ấy vẫn được châm chước. 166 00:13:09,730 --> 00:13:11,730 Cô ấy mang trong mình dòng máu của Tiên Vương. 167 00:13:11,810 --> 00:13:14,230 Dù bị giám sát nhưng cô ấy vẫn giữ được tính mạng. 168 00:13:15,110 --> 00:13:17,240 Còn với Hưởng Vu, vì thằng bé đã mất ký ức, 169 00:13:17,320 --> 00:13:20,410 họ quyết định sẽ nuôi dạy riêng cậu bé, 170 00:13:20,490 --> 00:13:23,160 nên nó được đưa tới phố đèn đỏ. 171 00:13:23,910 --> 00:13:28,290 Nhưng ở đâu ra cái kiểu tư duy rằng "đây là nơi an toàn nhất" chứ? 172 00:13:28,790 --> 00:13:30,580 Đây rồi! Ối đau! 173 00:13:31,500 --> 00:13:32,750 Chị làm gì đấy? 174 00:13:32,840 --> 00:13:34,920 Không được ăn mà chưa xin phép, Triệu Vu ngốc. 175 00:13:35,800 --> 00:13:38,970 Hưởng Vu giờ được gọi bằng cái tên mới, Triệu Vu. 176 00:13:39,550 --> 00:13:43,470 Vì thằng bé vẫn nhớ được thanh âm của cái tên cũ nên đành gọi nó như vậy. 177 00:13:43,550 --> 00:13:45,720 Triệu Vu, nhận lấy. 178 00:13:45,810 --> 00:13:47,810 Hoan hô! Đi chơi thôi! 179 00:13:54,610 --> 00:13:55,980 Chị Xích Vũ? 180 00:13:57,360 --> 00:13:58,650 Lâu rồi mới gặp em. 181 00:14:00,280 --> 00:14:02,280 Chị nghe nói em đang làm dược sư, 182 00:14:02,370 --> 00:14:04,580 nhưng không ngờ tiệm của em lại ở phố đèn đỏ. 183 00:14:04,660 --> 00:14:06,740 Nghi lễ ra mắt của Thái tử đã hoàn tất chưa ạ? 184 00:14:07,370 --> 00:14:11,250 Rồi, cũng may là suôn sẻ cả. Mọi người đều gửi lời hỏi thăm em đó. 185 00:14:11,330 --> 00:14:13,330 Đây nữa! Chị vẫn giữ cho em nè. 186 00:14:14,290 --> 00:14:16,550 Phải giao tận tay em thì chị mới an lòng. 187 00:14:17,170 --> 00:14:19,550 TỬ THUÝ - MIÊU MIÊU 188 00:14:19,630 --> 00:14:20,680 Tiểu Lan. 189 00:14:20,760 --> 00:14:24,350 Sau khi em và Tử Thuý biến mất, cô bé suy sụp lắm đó. 190 00:14:24,430 --> 00:14:26,390 Nếu để lại lời nhắn cho cô bé thì tốt rồi. 191 00:14:27,390 --> 00:14:29,560 Trên danh nghĩa thì cả em lẫn Tử Thuý 192 00:14:29,640 --> 00:14:33,150 đều bị triệu đi và phải rời khỏi hậu cung, đúng không? 193 00:14:33,860 --> 00:14:34,730 Đúng vậy. 194 00:14:34,810 --> 00:14:38,990 Nhưng mà làm người lạc quan thì cũng lợi đủ đường. 195 00:14:39,070 --> 00:14:42,320 Em ấy không hẳn giỏi việc, nhưng lại khiến người ta không thể bỏ mặc. 196 00:14:49,580 --> 00:14:51,330 Em nhớ bảo trọng nhé. 197 00:14:51,410 --> 00:14:53,250 Chị cũng vậy, Xích Vũ. 198 00:14:57,920 --> 00:15:01,300 Chị Xích Vũ đã kể mình nghe 199 00:15:01,380 --> 00:15:02,760 tình hình của Tiểu Lan. 200 00:15:04,090 --> 00:15:05,850 MIÊU MIÊU - TỬ THUÝ 201 00:15:05,930 --> 00:15:07,140 Sau khi tụi mình đi, 202 00:15:08,060 --> 00:15:11,310 có vẻ cậu ấy không thể ở yên một mình 203 00:15:11,390 --> 00:15:13,640 nên đã năng nổ làm việc ở phòng tắm. 204 00:15:15,810 --> 00:15:17,150 Vậy sao. 205 00:15:18,110 --> 00:15:20,030 Tiểu Lan đã... 206 00:15:29,700 --> 00:15:32,410 "Miêu Miêu, cậu vẫn khoẻ chứ?" 207 00:15:32,500 --> 00:15:34,250 Tớ thì vẫn đang sống tốt lắm. 208 00:15:34,870 --> 00:15:39,000 Sau khi hết kỳ hạn làm việc, tớ đã xuất cung. 209 00:15:39,090 --> 00:15:42,670 Vị nương nương ban cho tớ trâm cài tóc rất quý tớ 210 00:15:43,220 --> 00:15:46,140 nên đã giới thiệu tớ với tiểu muội của người, và giờ 211 00:15:46,220 --> 00:15:47,510 tớ đang hầu hạ vị ấy. 212 00:15:48,850 --> 00:15:51,770 Tớ nhất định sẽ tận tâm tận lực cố gắng! 213 00:15:54,850 --> 00:15:57,810 Giá mà tớ có cơ hội để kể hết mọi thứ cho cậu nghe. 214 00:16:03,740 --> 00:16:07,450 Một ngày nào đó, tớ mong sẽ được gặp lại cậu và Tử Thuý. 215 00:16:08,450 --> 00:16:11,120 Ước gì tụi mình lại được cùng ăn điểm tâm lạnh như trước đây. 216 00:16:22,760 --> 00:16:27,680 TỬ THUÝ 217 00:16:31,760 --> 00:16:32,810 Tuyết rơi rồi à? 218 00:16:39,560 --> 00:16:41,020 Người ta không tìm thấy 219 00:16:41,110 --> 00:16:44,190 thi thể của Tử Thuý dù đã đào tung lớp tuyết. 220 00:16:46,400 --> 00:16:50,370 Họ nói rằng vào mùa Xuân sau khi tuyết tan, họ sẽ tìm kiếm lần nữa. 221 00:17:02,250 --> 00:17:03,960 Mong là họ không tìm thấy gì. 222 00:17:09,340 --> 00:17:11,100 LỤC THANH QUÁN 223 00:17:11,760 --> 00:17:15,430 Mình cảm thấy là dược liệu mới này chưa ổn lắm. 224 00:17:19,600 --> 00:17:20,860 Thôi được... 225 00:17:20,940 --> 00:17:22,150 Ngươi định làm gì đấy? 226 00:17:23,730 --> 00:17:27,490 Nhâm Thị đại nhân, ngài xử lý xong hết việc rồi à? 227 00:17:27,570 --> 00:17:29,360 Lâu lâu ta cũng phải nghỉ ngơi chứ. 228 00:17:32,780 --> 00:17:35,240 Mời đại nhân. Xin cứ tự nhiên như ở nhà. 229 00:17:37,830 --> 00:17:39,120 Gì vậy chứ? 230 00:17:41,830 --> 00:17:42,960 Lành lại rồi nè. 231 00:17:44,000 --> 00:17:45,630 Ông già khâu lại vết thương hả? 232 00:17:47,130 --> 00:17:48,380 Trông ngài có vẻ mệt. 233 00:17:48,470 --> 00:17:50,510 Hết vấn đề nhân lực 234 00:17:50,590 --> 00:17:54,600 lại đến vụ lãnh thổ của Tử gia và ti tỉ việc khác nữa. 235 00:17:56,100 --> 00:18:00,390 Mình nghe nói hầu hết người của Tử gia đều đã bị xử tử cả rồi. 236 00:18:00,900 --> 00:18:03,360 Lãnh thổ của họ hiện do triều đình cai quản. 237 00:18:03,980 --> 00:18:08,150 Với nguồn tài nguyên rừng phong phú, triều đình sẽ thu được kha khá lợi nhuận. 238 00:18:08,780 --> 00:18:12,360 Nếu dùng chỗ gỗ đó để làm giấy thì tốt biết mấy. 239 00:18:12,450 --> 00:18:15,740 Này. Đừng có hành xử như thể ta không có đây vậy chứ. 240 00:18:15,830 --> 00:18:17,620 Đại nhân thứ lỗi, do thói quen của tiểu nữ. 241 00:18:19,330 --> 00:18:22,670 Thôi được rồi. Vậy giờ ngươi thực hiện lời hứa được chưa? 242 00:18:22,750 --> 00:18:23,880 Lời hứa? 243 00:18:23,960 --> 00:18:25,960 Ta đã thu thập nguyên liệu làm kem cho ngươi còn gì? 244 00:18:26,550 --> 00:18:28,960 Kem? À, cây trâm cài tóc! 245 00:18:29,050 --> 00:18:30,170 Làm sao? 246 00:18:30,260 --> 00:18:33,390 Không ạ, chỉ là, cây trâm... 247 00:18:34,300 --> 00:18:36,010 - Tiểu nữ đem cho rồi ạ. - Cái gì? 248 00:18:37,180 --> 00:18:39,600 Có lẽ sẽ tìm lại được vào mùa Xuân. 249 00:18:39,680 --> 00:18:40,850 Sao lại là mùa Xuân? 250 00:18:41,890 --> 00:18:43,900 Cũng có thể không. 251 00:18:44,940 --> 00:18:48,110 Có khi sẽ tìm thấy nó ở sạp hàng nào đó. 252 00:18:48,190 --> 00:18:51,070 - Ngươi bán đi rồi hả? - Tiểu nữ không có bán! 253 00:18:51,150 --> 00:18:53,820 Tiểu nữ đưa cho Tử Thuý... 254 00:18:54,910 --> 00:18:56,370 Cho Lâu Lan rồi. 255 00:18:56,870 --> 00:19:00,120 Tiểu nữ cũng bảo cô ấy là hãy trả lại sau. 256 00:19:00,870 --> 00:19:02,000 Vậy sao. 257 00:19:02,620 --> 00:19:06,590 Thế còn lời hứa khác của ngươi thì sao? 258 00:19:06,670 --> 00:19:09,380 "Nghe người khác nói hết mà không ngắt lời" ạ? 259 00:19:09,460 --> 00:19:10,340 Đúng vậy. 260 00:19:12,380 --> 00:19:14,300 Được thôi ạ. Đại nhân nói đi. 261 00:19:17,390 --> 00:19:18,220 Mời đại nhân? 262 00:19:20,520 --> 00:19:21,390 Ngài không có gì để nói sao? 263 00:19:21,480 --> 00:19:23,730 Có chứ, 264 00:19:23,810 --> 00:19:27,690 nhưng nghĩ lại thì ngươi đã biết chuyện ta định nói rồi. 265 00:19:27,770 --> 00:19:31,280 Giờ mới nói kể ra cũng hơi muộn thật. 266 00:19:32,070 --> 00:19:33,950 Vậy đại nhân nói chuyện khác được không ạ? 267 00:19:34,740 --> 00:19:35,950 Chuyện khác sao? 268 00:19:37,910 --> 00:19:38,990 Ra là không có gì để nói thật. 269 00:19:51,760 --> 00:19:53,590 Đại nhân làm gì vậy? 270 00:19:54,130 --> 00:19:55,760 Ngươi có hiểu như này là sao không? 271 00:19:56,760 --> 00:19:59,810 Đôi khi trong nước bọt của người cũng có độc đó ạ. 272 00:20:01,890 --> 00:20:04,850 Ngươi miễn nhiễm với đa phần các loại độc mà? 273 00:20:05,560 --> 00:20:09,270 Chi vậy? Á đau! Đại nhân định cắn tiểu nữ đến chết hay gì? 274 00:20:15,650 --> 00:20:17,530 Ta cũng đang muốn làm vậy đây. 275 00:20:18,240 --> 00:20:19,120 Chờ đã... 276 00:20:20,450 --> 00:20:22,950 Chúng ta tiếp tục chuyện dang dở lúc ở thành luỹ nhé. 277 00:20:29,130 --> 00:20:30,880 Ngài ấy đẹp thật. 278 00:20:35,630 --> 00:20:39,220 Ngươi cũng chứa độc trong người, phải không? 279 00:20:43,720 --> 00:20:45,230 Mặt tàn nhang! 280 00:20:45,310 --> 00:20:47,690 Nhìn nè! Chị đang kiếm thứ này hả? 281 00:20:47,770 --> 00:20:49,310 Ừ! Giỏi lắm! 282 00:20:51,270 --> 00:20:53,070 - Mập ghê ha! - Chứ sao! 283 00:20:53,860 --> 00:20:56,320 Sao lần nào cũng bị phá ngang chứ? 284 00:20:57,150 --> 00:20:58,490 Vị ca ca đó bị gì vậy ạ? 285 00:21:00,120 --> 00:21:01,330 Ngài ấy chỉ mệt thôi. 286 00:21:01,950 --> 00:21:03,540 Đây, thưởng đường nâu cho nhóc nè. 287 00:21:05,080 --> 00:21:06,160 Tạm biệt nha! 288 00:21:10,540 --> 00:21:12,920 Bà bà, bà chuẩn bị một chỗ nghỉ được không ạ? 289 00:21:13,000 --> 00:21:14,630 Chỗ nào thoải mái dễ ngủ nhé. 290 00:21:15,550 --> 00:21:16,760 Có ngay! 291 00:21:21,260 --> 00:21:24,930 Trông đại nhân có vẻ mệt, nên cứ nghỉ ngơi đi ạ. 292 00:21:25,020 --> 00:21:26,310 Biết rồi. Ta sẽ nghỉ ngơi. 293 00:21:28,810 --> 00:21:30,270 Ta sẽ dùng thứ này làm gối. 294 00:21:31,940 --> 00:21:33,190 Nhâm Thị đại nhân? 295 00:21:36,690 --> 00:21:39,490 Ngài định ngủ ở đây hả? Nhâm Thị đại nhân? 296 00:21:44,830 --> 00:21:46,660 Chân mình lại tê rần cho xem. 297 00:22:13,980 --> 00:22:16,650 Đây ạ, hàng của quý khách đây. 298 00:22:16,730 --> 00:22:18,110 Đa tạ quý khách luôn ủng hộ! 299 00:22:18,190 --> 00:22:20,200 - Bác ơi. - Có ngay. 300 00:22:21,450 --> 00:22:23,030 Đây là con ve sầu ạ? 301 00:22:23,700 --> 00:22:27,750 À, nó được chế tác tinh xảo từ ngọc cổ đó. 302 00:22:27,830 --> 00:22:29,870 Ngọc sao ạ? 303 00:22:29,960 --> 00:22:31,710 Này, hàng tốt đấy. 304 00:22:31,790 --> 00:22:34,840 Đừng có táy máy, có mua hay không hả? 305 00:22:35,840 --> 00:22:37,380 Cháu không có nhiều tiền. 306 00:22:37,460 --> 00:22:39,840 Thế thì đừng có sờ mó lung tung chứ. 307 00:22:39,920 --> 00:22:43,390 Thế hàng đổi hàng thì sao ạ? Bác xem nè. 308 00:22:43,970 --> 00:22:47,310 Trâm cài tóc? Ô, gì thế này? 309 00:22:47,390 --> 00:22:49,890 Quanh đây không kiếm đâu được món đồ như này đâu! 310 00:22:51,940 --> 00:22:52,980 Thế, được không ạ? 311 00:22:53,060 --> 00:22:55,230 Cháu gái, cháu kiếm đâu ra thứ này vậy? 312 00:22:55,310 --> 00:22:57,440 Mà sao cũng được! Thành giao! 313 00:22:57,520 --> 00:22:59,150 Vậy cháu lấy nó nha! 314 00:23:03,320 --> 00:23:04,820 Đẹp quá. 315 00:23:08,740 --> 00:23:10,040 Bác ơi! 316 00:23:11,410 --> 00:23:14,040 Tên cháu là Ngọc Tảo! 317 00:23:14,120 --> 00:23:17,040 "Ngọc Tảo" với Ngọc trong ngọc quý và Tảo trong tảo biển hả? 318 00:23:17,710 --> 00:23:20,380 Nghe như là một cái tên được biển cả ban phước lành vậy. 319 00:23:23,340 --> 00:23:24,800 Đúng vậy ạ. 320 00:23:25,720 --> 00:23:28,310 Khám phá phía bên kia đại dương chắc sẽ thú vị lắm. 321 00:23:31,640 --> 00:23:33,850 Đa tạ chú nhé! 322 00:23:35,810 --> 00:23:37,820 Tạm biệt! 323 00:23:40,900 --> 00:23:42,900 Biên dịch: Thỏ Koyuki 324 00:23:43,305 --> 00:24:43,729 Watch Online Movies and Series for FREE www.osdb.link/lm